Thành-Phố Mùa Thu
Tình-yêu lớn-khôn bao nhiêu lần rồi
Mà sao kỷ-niệm buồn quá đi thôi
Mùa thu trở về làm đau thành-phố
Anh nghe nước mắt muối-chát vành môi.
Còn biết nói gì trước mặt tình-yêu
Cho lòng bâng-khuâng, ray-rứt thật nhiều
Hôm qua yêu nhau tháng ngày dịu-ngọt
Bây giờ giã-từ, cúi mặt đăm-chiêu.
Biết nói với Em bằng âm-thanh nào
Cho tình mắc-cở cúi mặt làm cao
Trong nôi, khổ-đau bắt đầu khôn-lớn
Ngày mai cách trở hết nghĩa trăng sao.
Thôi xin giã-từ, anh đi vào thu
bỏ lại đằng sau nước mắt mây mù
đón-đợi chỉ thêm làm buồn thành-phố
lòng hết đẹp rồi nuôi-nấng ưu-tư.
Hà-Việt-Hùng
(Ca-Dao Buồn)