"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Mâm Cỗ, Quà Đầu Năm

1.

dọn ra một cỗ quê nhà
một bầu non nước làm quà chiến tranh
thôi đừng khóc nữa, mắt xanh
lệ người đổ mãi lâu thành biển dâu

vô đây tránh ngọn mưa mau
đứng chi ngoài gió vườn sau thêm buồn
phụ anh khiêng nước vô hồn
tạt cho sạch mớ tang thương ra ngoài

ngồi đi ngồi xuống, mảnh mai
chiều rồi đêm tới đã dài mé sau
đãi em, xin trộn sắc màu
vẽ nên hực hỡ em sầu oán ai

2.

đãi em đỏ bóng non đoài
rì rào sóng vỗ xanh hoài niềm mơ
về lênh đênh với con đò
mênh mông gió đẩy giọng hò xa xăm

đãi em một cỗ trăng rằm
xót lòng lữ thứ trăng đầm đìa soi
mở trang sử sách ra coi
nghe hồn chữ nghĩa cũng đòi đoạn câu

đãi em vài mấy nhịp cầu
nhấp nhô nước chảy cái sầu trong veo
lòng anh vốn nặng buồn đeo
nhiều khi tưởng ngã chúi theo nỗi niềm

3.

tháng này ngày nín như im
đêm sâu như ấn trái tim vô hồn
nhớ người chết dấp trên cồn
đem vàng bạc đốt hoàng hôn đỏ trời

muốn đào kỷ niệm mà coi
đạp lên cát bụi sợ lòi máu xương
ngó quanh mắt chạm góc tường
vòng hoa cườm đục màu sương sa mù

nhớ rồi cảnh trí tháng tư
có người nằm chết y như giấc nồng
trời cao đất rộng hết lòng
mở ra khép lại thành vòng hoa tươi

4.

đãi em giọng khóc giọng cười
đang buồn lại hóa ra vui không ngờ
ta đi từ một bài thơ
ngâm cuồng vài điệu phất phơ ta về

đãi em óng mượt đường đê
lúa thơm cô gái gánh về nhanh nhanh
mồ hôi ướt nắng long lanh
nhỏ xuống đất thành hạt giống mùa sau

đãi em một mối tình đầu
cuộc tình của tấm lòng giàu thủy chung
đời vui như cảnh tao phùng
đôi tay nắm níu lòng cùng ngấm mê

5.

ơn đời thổi ngọn gió quê
thổi em biệt xứ giạt về bến anh
con chim xuân hót trên cành
líu lo rụng xuống màu xanh la đà

mời em một chén quê nhà
một ly non nước làm quà đầu năm.

Phan Ni Tấn