"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Dâng Hiến Cho Đời

                                                    

Con vịt

trông rất khôi hài

lông trắng

khiến mặt ngơ ngác nhìn vô tội

chân đi hàng hai

bệ vệ như gã hề

thình thoảng giang hai cánh đón gió

thoáng nhìn oai phong

nhưng

hấu hết thú vật khác khinh bỉ

chó sủa         nó chạy

mèo rượt       nó chạy

thậm chí sợ cả chuột cống

cắn nhau

nó thua ngỗng

bay lên                    hoàn toàn thua các loài chim

gáy không bằng gà

vậy mà

anh ta muốn hóa thành vịt

 

Đêm nay

tiệc tân niên

các nhân vật nổi tiếng trong phố

cùng ăn vịt bắc kinh

phụ nữ diễm lệ

                     môi hôn lên da giòn

                     lưỡi liếm sốt vịt nướng

đàn ông cao sang

                     nhai vịt kẹp bánh bao

                     rượu đỏ thơm mở vịt

họ bàn chuyện chính trị

kinh doanh

mỹ thuật

thời trang

du lịch

và khen

vịt bắc kinh

giữa tiếng cười tiếng nói

giữa tưng bừng đầu năm

chỉ một mình

rốt ráo trầm tư

anh muốn hóa thành con vịt

Ngu Yên