"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Tháng 2! Thoáng Nhớ SàiGòn

 

Tháng hai! Trắng cả trời băng giá

Lạnh mỏi mòn. Sân nặng tuyết sương rơi

Nhớ thẫn thờ đường xưa bước chung đôi

Giữa hạnh phúc của Sàigòn nhan sắc.

 

Đêm sóng nước hòa tình nồng ánh mắt

Sóng Bạch Đằng lấp lánh ánh đèn hoa

Gió nâng cánh liêu trai vờn tóc xõa

Cho tay đan, bước nhẹ, mộng an hòa.

 

Tháng 2! Nhớ quá mùa nắng mới

Phố Sàigòn nghiêng bóng đón hương Xuân

Màu diễm ảo của ngàn hoa phơi phới

Đón giai nhân, tài tử dạo cuối tuần.

 

Muốn gửi chút đông phong về phố cũ

Cho vòng tay thêm ấm bước Sàigòn

Đổi vạt nắng về bên trời viễn xứ

Để tô hồng môi nhạt, má héo hon.

 

Tuyết rơi! Tuyệt đỉnh mùa đông giá buốt

Lạnh u hoài như muôn thuở đông miên

Xuân đang đến bên kia vòng trái đất

Mà nơi đây vẫn lạnh quá nỗi niềm!

 

Huy Văn