"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Niềm Tin

 

Tình như sương khói mang mang

Chiều đi chưa hết địa đàng vắng hoe.

................................................

 

Ta giờ đã khánh kiệt niềm tin

Không còn một chút sức lực để nghi ngờ

Cho nên sự dối trá, bịp bợm

Đối với ta không còn nghĩa lý.

Đã là yêu. Như hương thơm, mật ngọt

Thì muôn năm vẫn thật

Thật như muôn năm ta từng đợi chờ

Lòng nhân ái, lương tri, nhân cách.

Ta xin kính cẩn cúi chào

Tiền thân ta từ vạn kiếp

Đã trở về trong màu xanh cỏ dại

Mong được mùa hoa trái yêu thương.

Dưới huyệt sâu một cây thập tự

Có phải ngôi mộ của chúa!

Còn sót chiếc đinh nào không?

Để loài người định vị cuộc đời....

Xin chúa cho ta một khoảng trời

Chỉ cần một chỗ trống nhỏ nhoi

Đủ để nơi đi về nguyên khí

Từ uyên nguyên định mệnh.

Nguyễn Hoàng Lâm Ni