"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Hạnh Phúc

Sáng. Hạnh phúc được nhìn thấy nắng
Điều bình thường! Sao chẳng để tâm?
Mãi mê theo thế sự thăng trầm
Chợt thấy nhánh sương cài tóc trắng.

Tôi: lãng tử nửa đời vai nặng
Gánh phù vân, Nợ trả từng ngày
Đi giữa phố người, lòng xa vắng
Thương quê bao kẻ vẫn trắng tay.

Thời gian! Cứ thế qua rất vội
Chưa gì đã hết một vòng quay
Vòng nhật nguyệt: sáng, trưa, chiều, tối
Chớp mắt đã qua hết một ngày!

Đêm. Hạnh phúc len vào giấc ngủ
Gọi mơ về đan mộng liêu trai
Để thấy Em tóc xỏa bờ vai
Và phố nhỏ, đường xưa chung bước.

Thả hương nắng về tìm suối tóc
Ngón chiêm bao vuốt sợi ân tình
Trong mơ thấy đi tìm hạnh phúc
Bước song hành trong cuộc hồi sinh!

Huy Văn