"Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông." ** Nguyễn Bá Học **

 

Lãng Đãng Mây Mù Nhớ Thiết Tha

Lãng đãng mây mù buổi sáng nay
Đào hoa trong gió vẫn lay lay
Giọt sương còn đọng trên cành lá
Hoa nở muộn rồi xuân đã qua

Lãng đãng mây mù trên xứ xa
Lòng nao nao lại nhớ quê nhà
Một thời xa lắm, ừ xa lắm
Những bóng hình xưa thật thiết tha

Lãng đãng mây mù năm tháng qua
Bóng mẹ như sương sớm nhạt nhòa
Vai gầy nặng trĩu đôi quang gánh
Thấp thoáng trên đường đến chợ xa

Lãng đãng một thời bướm với hoa
Áo trắng thơm hương tuổi ngọc ngà
Như lá thư tình trong tập vở
Xao xuyến tâm tư tuổi học trò

Lãng đãng dòng sông sóng nhấp nhô
Đời khác chi đâu những chuyến đò
Hỏi người năm cũ quên hay nhớ
Như bến sông chờ tiếng sóng xô

Lãng đãng trời mây những cánh chim
Lau lách buồn hiu mãi vọng tìm
Những hồn bạt xứ giờ đâu nhỉ
Hay chừng mất dấu với mây đưa

Lãng đãng tìm về những lối xưa
Chỉ thấy rêu phong phủ ngập đường
Nghiêng nghiêng một nửa vầng trăng bạc
Theo bóng ta về trong khói sương.

Nguyên Nhung