"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Chia tay bên dòng sông   

     Đã soạn thành ca-khúc

 

Khi chia tay tình nào không đau

Em đi về nhạt-nhòa đêm thâu

anh lên đường gót chân mờ bụi

nỗi-đau này mình đau như nhau.

 

Khi chia tay lòng đau thật đau

Em nghẹn-ngào nước mắt ai lau

anh thẫn-thờ vẫy-tay lần cuối

thôi Em về, gặp lại nghìn sau.

 

Mây giăng-giăng, mây buồn bên song

Em đi về lịm-tàn môi hôn

xa nhau rồi giấc-mơ nhòa-nhạt

xót-xa này gửi theo cô-đơn.

 

Thôi Anh đi lòng như mùa đông

Em trở- về có nhớ anh không?

đêm rất buồn cố quên tình-lỡ

thôi Em về nhìn lại dòng sông.

 

Hà-Việt-Hùng

(Ca-Dao Buồn)