"Tôi là một người trong tay không lấy một tấc sắt, trên mặt đất không có chỗ nào dừng chân. Chẳng qua mình là một thằng tay không, chân trắng, sức yếu, tài hèn lại đòi vật lộn với hùm beo có nanh dài, vuốt nhọn. Dù sao mặc lòng, tôi vẫn cứ hăng-hái đi tới. Tôi vẫn muốn đổ máu ra mua Tự-Do." ** Phan Bội Châu **

 

Tháng 5 Còn Đó Nỗi Buồn

Tháng năm mùa mưa về hắt hiu
Rơi trên phố nhớ đếm từng chiều
Bước thời gian phai mờ quá khứ
Mùa thương tan tác ngõ vào yêu

Tháng năm hạnh ngộ hay chia xa
Giọt tình hay giọt đắng mặn mà
Từng chuỗi ngày qua ôn kỷ niệm
Buồn như lá chết liệm đường hoa

Tháng năm mưa gió lạnh hàng hiên
Như đơm sầu nhớ chạnh nỗi niềm
Người đi đi mãi không về nữa
Có biết lạnh lùng giấc cô miên.

Tháng năm trái tim yêu tật nguyền
Hằn sâu bao vết cắt truân chuyên
Ngàn năm khúc hát duyên tình lỡ
Ngàn năm hồn vỡ trái muộn phiền

Thắng năm cơn mưa chiều vội vã
Bay qua thành phố nhỏ hiền hòa
Cho em nhắn về nơi xứ lạ
Lời ru tình chất ngất thiết tha.

Ngọc Quyên