"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Mẹ Tôi Đâu Rồi

Đã bao lần ngồi nhìn di ảnh Mẹ,
Con vẫn bàng hoàng chưa chịu nhận ra.
Mẹ của con đã thật sự rời xa,
Và vĩnh viễn trọn đời không gặp nữa!

Biết bao năm con vẫn hoài lần lữa,
Giữ lặng thầm câu nói với mẹ yêu:
"Mẹ Mẹ ơi! con thương Mẹ rất nhiều",
Nay tất cả chỉ còn trong ân hận.

Vì chúng con, mẹ một đời lận đận,
Muôn nhọc nhằn mẹ gánh hết trên vai.
Vẫn dịu dàng, luôn tha thứ trái sai,
Ôm con dại trong tình thương ấm áp.

Khói tỏa bay chiều nay, nhang con thắp,
Nghẹn ngào dâng dòng lệ nhớ thương về.
Trời tháng Năm sao mưa nhỏ lê thê.
Như cảm xúc với người con mất mẹ?

Mấy mươi năm, thời gian trôi cuốn lẹ
Con vẫn thèm hơi ấm của mẹ xưa.
Tiếng xạc xào qua song cửa gió đưa,
Nghe ray rứt từng ngàn cây cánh lá.

Trong tấc gang, sao vời vợi xa quá,
Hình ảnh đây mà Mẹ tận nơi nào?
Trong giấc mơ, từng mộng mị xanh xao,
Con chợt khóc, Mẹ ơi! thương nhớ quá.

Thu Tâm
Mùa Mother’s day
5-15