"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Mẹ Tôi

Mẹ cho đôi gót chân trần
Vào đời con đã đôi lần vương mang
Dẩm trên hoang phế thênh thang
U tình là cõi hoài lang dạ sầu.

Ngày con khoác áo cô dâu
Đánh rơi tình rớt bên cầu vấn vương
Hay chăng đời chốn vô thường
Mẹ thương con gái trăm đường khổ đau.

Mẹ ơi phần số lao đao
Có ai biết trước nơi nào đục trong
Cho hay duyên phận má hồng
Trời xanh ghen ghét long đong kiếp người

Chỉ thương mẹ xót khôn nguôi
Ngậm ngùi năm tháng gánh đời truân chuyên
Mong cho con đẹp ước nguyền
Mẹ về cõi Phật bình yên vĩnh hằng.

Ước mơ mẹ vẫn còn mang
Giã từ suối lệ khăn tang tiễn người
Ngày đi mưa gió tơi bời
Mẹ ơi con khắc đời đời trong tim.

Ngọc Quyên