"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Còn Em Với Nụ Sầu

Mây sao giăng thấp khung trời
Em đi áo mỏng như phơi nỗi sầu
Làm sao che kín mưa ngâu
Cho nàng Chức Nữ chàng Ngưu sum vầy.

Như cơn lốc gió tung bay
Thổi tình về chốn đọa đầy nhân duyên
Trăm năm chưa phỉ ước nguyền
Lai sinh còn nợ truân chuyên dòng đời .

Hãy xin làm lá thu rơi
Bay tan tác giữa khung trời mộng mơ
Rồi tình như vạn bài thơ
Theo từng lá úa bơ vơ lạc loài.

Khóc mùa thu chết tình phai
Trong cơn mộng mị u hoài tiếc xuân
Đời cho em được bao lần
Hay tình là giọt lệ ngân tim người.

Xót xa cũng chỉ thế thôi
Đắm say cũng vẫn chưa vơi mộng đầu
Cánh hoa duyên kiếp về đâu
Chỉ còn em với nụ sầu thiên thu.

Ngọc Quyên