"Sống không phải là ký-sinh trùng của thế-gian, sống để mưu-đồ một công-cuộc hữu-ích gì cho đồng-bào, tổ-quốc." ** Phan Chu Trinh **

 

Quán Rượu Tình Nhân

Vào đây quán rượu tình nhân,
Trong không gian hẹp sẽ gần nhau thêm,
Góc bàn vắng em và anh,
Ngồi bên nhau đã đủ gần nhau chưa?
Một đóa Hồng đẹp như mơ,
Cắm trong ly nước đơn sơ mà tình,
Nhạc không lời thật dịu dàng,
Ta mời nhau uống rượu vang lần đầu,
Anh thích rượu nho đậm màu?
Như tình yêu đã đậm sâu với người,
Hay màu rượu đỏ phai phôi,
Màu ruby đỏ vùng trời Bordeaux ?
Như màu áo em ngày xưa,
Như màu lá đỏ cuối mùa Thu bay.
Còn em nếm thử rượu này,
Màu hồng nhạt như son môi em dùng,
Nâng ly ta sẽ uống cùng,
Mắt nhìn nhau phút trùng phùng khó quên
Từ cánh đồng nho mênh mông,
Thấm bao nhiêu giọt nắng vàng, gió ru,
Thấm bao nhiêu giọt nước mưa,
Vùng trời, vùng đất nuôi nho lớn dần,
Chùm nho chín nặng trên cành,
Mang màu phấn trắng trinh nguyên vào đời.
Màu men thiên nhiên đất trời,
Ủ thành rượu với đủ mùi của nho:
Vị chát, vị ngọt, vị chua,
Đủ ngon và đẹp làm qùa thế gian,
Uống “Saint Amour” nhé anh?
Gọi một chai để chúng mình sẻ chia,
Anh một ly, em một ly,
Anh ơi rượu ngọt không vì đường đâu,
Anh ơi mùi rượu thơm lâu,
Không vì hương liệu. Sắc màu tự nhiên.
“Saint Amour” rượu tình nhân,
Được làm từ giống nho vùng Gamay,
Trăm năm cho đến kiếp này,
Bao nhiêu người đã nếm mùi rượu vang?
Chúng mình cũng từ trăm năm,
Gặp nhau đây để vẫn còn có nhau,
Uống đi anh chúc tình lâu,
Uống đi anh chúc tình vui hẹn hò,
Tình em là rượu đầy ly,
Tình anh không cạn. Đừng lìa xa nhau,
Kẻo rượu vang sẽ phai màu,
Giọt rượu ngon thành giọt sầu chứa chan.
Chiều nay quán rượu Tình Nhân,
Hai người say với rượu vang và tình.

Nguyễn Thị Thanh Dương