"Ta muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp làn sóng dữ, chém cá tràng-kình ở Biển Đông, quét sạch bờ-cõi để cứu dân ra khỏi nơi đắm-đuối chứ không thèm bắt chước người đời cúi đầu, cong lưng làm tỳ-thiếp cho người ta." ** Triệu Thị Trinh **

 

Vào Hè

Tháng sáu trời bước vào hè
Cho tôi nhớ lại tiếng ve sân trường
Nhiều hoa rơi rụng trên đường
Gió lay, tung xới tội thương cánh mềm

Nhìn hoa trầy sướt buồn thêm
Tìm đâu phượng đỏ nỗi niềm xa xưa
Học trò áo trắng vẫn ưa
Dạo quanh nhặt cánh phượng chưa úa tàn

Vẫn còn đượm nét đài trang
Tung trời rực đỏ giữa tàn cây xanh
Đời hoa yểu mệnh mong manh
Có gì trường cửu an lành dài lâu?

Đời người như cánh hoa sầu
Khi còn son trẻ, sắc màu xinh tươi
Trải qua bao dặm trường đời
Chùn chân, mỏi gối an ngơi khép mình

Bạch Liên