"Làm trai sinh ở trên đời, nên giúp nạn lớn, lập công to, để tiếng thơm muôn đời, chứ sao chịu bo bo làm đầy-tớ người!" ** Lê Lợi **

 

Ngộ Tỉnh   

Khi con nhẹ viết bài thơ trên lá, 

Là ý thức rằng: được-mất, có-không

Nên khát khao điều đỗi rất ân cần,

Vòng sinh tử, luân hồi không chuyển tiếp!

 

Đời vô thường, vụt đi rồi vụt đến,

Vần thơ nghiêng theo sinh diệt vô cùng,

Vẫn ước ao một vầng sáng bình minh,

Cho tất cả, từ chúng sanh nhỏ bé!

 

Ôm lãng mạn, con đi vào cô lẻ,

Cầm an nhiên, con vẽ một chữ ÂN,

Có tình cha, nghĩa mẹ cùng pháp luân,

Lời pháp thoại vô thanh trong tĩnh tọa.

 

Nghiệp vô thỉ, đi theo không buông xả,

Với vô vi ,con quán chiếu hư không,

Đóa liên hoa con nâng nhẹ, kính dâng,

Nguyện thanh thản bên câu kinh Bát Nhã!

Tương Giang